Xưa một nhà có 2 mẹ con, mẹ thì tính hay ăn thịt gà, con thì hết lòng chiều mẹ. Phải khi trở trời, bà mẹ mệt nhọc trong mình, không muốn ăn gì, chỉ muốn ăn thịt gà. Chẳng may bấy giờ láng giềng hàng xóm không ai có gà mà chợ thì xa, trời thì mưa gió, không làm thế nào kiếm cho ra gà.
Ở nhà cũng có một con gà mái, nhưng nó lên ổ, mới nở được 12 con gà con. Người con không biết tìm đâu ra gà, mới nói với mẹ: xin làm thịt con gà mái để mẹ ăn.
Bà mẹ gạt đi bảo rằng:
– Gà mái, con nó còn nhỏ, hãy để nó nuôi con cho lớn, trước là biết thương loài vật, sau là bán được lấy tiền. Con không nghe người ta thường nói: “như gà mất mẹ” sao? Đừng làm thịt nó, tội nghiệp.
Con thưa rằng:
– Mẹ nói thế cũng phải, nhưng gà lại sinh ra gà, còn cha mẹ không ai sinh ra được nữa, mẹ cứ để con giết cho mẹ ăn.
Bà mẹ nhất định không chịu, nên con đành phải theo ý mẹ.
Trong làng ai biết chuyện cũng khen: thật là mẹ hiền con thảo, con biết thương mẹ, mẹ biết thương gà.

Nguồn: Sưu tầm

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *